Không những thế, họ còn cầm súng đánh trả quân thù. Ở Lệ Thủy, khẩu đội pháo mặt đất nữ dân quân cũng đã bắn cháy một tàu chiến Mỹ…". Đó là những dòng nhật ký viết ngày 4-6-1972 của liệt sĩ Huỳnh Kim Trung. Truyện Nhật ký báo thù của nữ phụ - Ngã Ái Tiểu Mễ Giáp. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại. Sự trả thù dưới bất kỳ hình thức nào đều hiếm khi mang lại bình yên. Nhất là việc "ăn nem" để trả thù có thể giúp bạn thấy bớt đau khổ trong thời gian ngắn, nhưng nó sẽ chồng chất thêm nỗi đau về lâu dài. Trả thù bằng cách này không giúp ích gì trong việc đối phó với cảm xúc hay lên kế hoạch khắc phục, vượt qua tình hình này. Giảm cơ hội hàn gắn QUÝ CÔ BÁO THÙ . Nhân vật nữ Geumja bị bắt vào tù năm 20 tuổi với tội danh giết thịt một em bé 13 tuổi. 13 năm oan ức trong tù là 13 năm Geumja phải sống "hai mặt", trong tim chứa đầy hận thù nhưng bên ngoài là chiếc mặt nạ thiên thần. đặc sắc, cập nhật liên Tin tức về: Thứ Tư, 28/09/2022 - 05:30. Người phụ nữ 54 tuổi chạy xe ôm nuôi mẹ già, viết nhật ký bằng thơ. Để nuôi mẹ, người phụ nữ ở TP.HCM bắt đầu làm nghề chạy xe ôm công nghệ ở tuổi 54. Dù công việc khá vất vả nhưng chị luôn lạc quan và thường xuyên viết . Add bookmark Giới thiệu Yêu nhau 7 năm, chung quy cũng không thể bách niên giai lão, bên nhau trọn đời. Bảy năm, cuối cùng cũng không thể tái hợp. Tình yêu của hắn chỉ dành cho người được cho là thanh cao, thuần khiết đó. Cô nỗ lực níu kéo, nhưng cũng chẳng thay đổi được điều gì. Cô nghĩ mọi cách hại nữ chính, chỉ mong phá hư được tình yêu của bọn họ khiến cô trở thành nữ phụ ác độc. Vì tình yêu chân chính của hắn, hắn không để ý đến tình nghĩa nhiều năm giữa hai người, hãm hại cô khiến cô phải ngồi tù. Cuối cùng mới biết, người quan tâm cô nhất vẫn luôn ở bên cô bao năm qua mà cô không hề để ý đến. Dục hoả trùng sinh, cô phải bù đắp lại tiếc nuối của đời trước, trả thù những người đã thương tổn cô. * * * Advertisement Cơm chiều, như trước là Liễu Dật xuống bếp, hắn muốn Nguyệt Ly quen với việc ăn đồ ăn do hắn nấu, tiến tới thói quen ỷ lại hắn, tục ngữ nói, muốn bắt được tâm đàn ông, phải đi qua đường dạ dày, nhưng điều này cũng đúng với phụ ăn thơm ngào ngạt vừa ra lò, một nhà ba người ăn thật vui vẻ, mọi người đối với Liễu Dật càng xem càng vừa lòng, chỉ chờ hai đứa đến tuổi kết hôn. Dù sao người trong nhà, cái gì đều hiểu biết rõ khi ăn xong, bà Liễu cùng dì Trương đi tản bộ, Liễu Dật cùng Nguyệt Ly đi xem rạp chiếu phim, hai người phân công, Liễu Dật mua vé, Nguyệt Ly đi mua đồ ăn trước xếp hàng mua vé còn khá nhiều người, Liễu Dật đợi rất lâu, rốt cục cũng đến vé xong, hắn đứng tại cửa phòng chiếu chờ Nguyệt gian một phần một giây trôi qua, vẫn không thấy Nguyệt Ly đâu, Liễu Dật không thể không lo lắng, lấy điện thoại ra định gọi cho Nguyệt Ly, lại thấy cô đang chạy về phía hắn."Sao chị đi lâu như vậy?" Liễu Dật Ly xấu hổ cười "Chị đi dạo qua mấy cửa hàng, cho nên hơi mất thời gian." Thật ra là cô cũng không biết Liễu Dật thích gì, vì thế mỗi thứ cô đều mua một ít, chắc hắn ít ra cũng thích một thứ trong số này người đi vào rạp chiếu phim, tìm kiếm vị trí rồi ổn định ngồi xuống không bao lâu, phim nhựa bắt đầu trình được nửa giờ, Nguyệt Ly mang đồ ăn vặt ra, nhẹ giọng nói "Mấy thứ này chị mua, muốn ăn cái gì, cứ việc lấy."Liễu Dật không thích ăn đồ ăn vặt, nhưng không muốn phụ ý tốt của cô, tùy tay cầm một bao hạt Ly đối với phim hành động, không hề hứng thú, nhưng những hình ảnh trong phim cũng đẹp mắt, mang lại hiệu quả thị giác rất tốt. Trái lại Liễu Dật xem chăm chú, cô thường thường nhìn về phía hắn, hắn cũng không chú kéo dài hơn 2 tiếng, xem xong phim đã hơn chín giờ, hai người đang đứng ở cửa rạp chiếu phim chờ xe, một đạo nam âm truyền đến "Nguyệt Ly —— "Tiếng nói quen thuộc cỡ nào, Nguyệt Ly cũng vô cùng oán hận, không đáp lại, lẳng lặng Hạ Thần đến gần, thấy rõ người trước mắt, ngoài Nguyệt Ly, còn có một thằng nhóc, tâm tình hắn đang nhảy nhót vui sướng nhất thời lạnh lẽo. "Hắn là ai vậy?"Vì thoát khỏi dây dưa, Nguyệt Ly cũng không sợ, trực tiếp mở miệng nói "Đây là bạn trai mới của tôi."Nghe Nguyệt Ly thừa nhận hắn, Liễu Dật trong tâm vô cùng vui sướng, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên như trước, nhìn không ra cảm Thần trong lòng không thoải mái, rõ rang hắn vất vả theo đuổi Nguyệt Ly, sao bây giờ lại tiện nghi tiểu tử này? Huống chi, hắn vì duy trì hình tượng tốt, kết giao một tháng trừ bỏ nắm tay với hôn, những cái khác hắn còn chưa kịp làm, làm gì có chuyện để cô bỏ hắn? Ít nhất cũng phải để hắn ngủ cùng cô, lúc đấy hắn sẽ quăng cô không đáng cái giẻ rách, trừ bỏ nỗi hận của khí này, hắn nuốt không trôi. Thằng nhóc bên cạnh Nguyệt Ly có cái vẹo gì, bộ dáng kém xa hắn, nhìn vẻ ngoài tiểu tử này cũng không có khả năng nhiều tiền hơn hắn, Nguyệt Ly coi trọng hắn ở điểm gì?Nguyệt Ly có phải tức giận hắn quan hệ cùng người khác hay không? Khẳng định là vậy rồi, nếu không cô cũng sẽ không vội vàng tìm một người kém hơn hắn nhiều đến để chọc giận hắn."Nguyệt Ly, là anh không tốt, không cần phải mang hắn ra để chọc giận anh." Hạ Thần vẻ mặt ôn nhu nói."Tôi đã nói rất rõ ràng với anh rồi, anh đừng làm trò phiền tôi." Nguyệt Ly lạnh lùng nói, nhìn hắn là cô thấy phiền."Anh thật lòng với em." Hắn từng bước đến gần Nguyệt Ly, lại bị Liễu Dật cản Thần ở trước mặt phụ nữ luôn luôn ôn nhu, phóng đãng không kềm chế được, giờ phút này chống lại tình địch, ngạo khí từ trong xương bộc phát ra, khí thế cường đại, khuôn mặt vốn yêu nghiệt giờ đây âm trầm làm người ta sợ lại con ngươi lạnh như băng của Hạ Thần, Liễu Dật không hề sợ hãi, thần sắc hắn vốn dĩ ôn hòa, giờ đây tuấn nhan phiếm lãnh ý, con ngươi đen như mặc ngọc ánh lên hàn quang nghiêm nghị, lạnh như lưỡi dao, cảnh cáo nói "Nguyệt Ly hiện tại là bạn gái tôi, cách xa cô ấy một chút."Con ngươi chứa đầy lửa giận, ngại Nguyệt Ly còn ở đây, hắn quyết định nhẫn nhịn, không nhìn Liễu Dật, Hạ Thần ánh mắt chờ mong nhìn về phía Liễu Nguyệt Ly."Mày tránh ra, để Nguyệt Ly nói chuyện."Bị hắn quấn quít lấy, làm cô càng ngày càng chán ghét hắn, càng ngày càng hận hắn, nghĩ đến những đau xót của kiếp trước, càng tức giận, Liễu Nguyệt Ly cả giận nói "Anh cút ngay cho tôi, đừng tự mình đa tình, tôi và anh không còn quan hệ gì nữa."Nói xong, cô kéo tay Liễu Dật rời Thần nhìn hai bóng dáng đi xa, lửa giận trong mắt càng đốt càng cháy lan rộng, tưởng rằng Hạ Thần hắn, vừa ra sinh ra đã bọc trong nhung lụa, cho tới bây giờ chỉ có hắn bắt nạt người khác, nào có ai dám bắt nạt hắn, hiện tại, Liễu Nguyệt Ly này mấy ngày hôm trước còn lòng tràn đầy vui mừng đáp ứng trở thành bạn gái hắn, bị một trận ốm, vội vàng trở mặt, khi nào thì hắn bị một đứa con gái nhục nhã đùa bỡn như vậy, Liễu Nguyệt Ly, cô chờ đấy, sớm hay muộn cô cũng sẽ hối hận, cầu tôi yêu được cái tên khắc tinh đáng ghét kia rồi, Nguyệt Ly trong lòng thư thái, vui sướng."Bây giờ em muốn đi đâu?" Nguyệt Ly cười nhìn Liễu Dật nói."Thời gian không còn sớm, trở về đi.""Ừm.""Chị, những gì chị vừa nói là thật à?"Nguyệt Ly mới đi được vài bước, tiếng nói ngập ngừng, không xác định của Liễu Dật vang lên từ phía sau giật mình, suy tư một lát, quay đầu nói "Là thật, hiện tại em là bạn trai, tương lai là chồng chị."Nghe cô nói như vậy, Liễu Dật mừng như điên, bất chấp hai người đang ở trên đường cái, sự vui sướng lớn lao kia khiến hắn quên mất sợ hãi, chạy tới, trực tiếp đem Nguyệt Ly ôm vào trong ngực, lực đạo của hắn rất lớn, dường như muốn đem cô khảm nhập vào cơ thể hắn."Nguyệt Ly, em không phải đang nằm mơ, đúng không?" Thật lâu sau, hắn ngây ngốc hỏi một nhéo thắt lưng của hắn, Nguyệt Ly cười nói "Là thật.""Em thực sợ đây là một giấc mộng, tỉnh mộng, tất cả đều là do em tự mình đa tình." Tiếng nói ấm áp trầm thấp, bao hàm vô hạn sợ Ly dùng thực tế chứng minh, trực tiếp hôn lên bạc môi lành lạnh của hắn, làm cho hắn an tâm. Bỗng nhiên bị hành động lớn mật như vậy của Nguyệt Ly dọa, đầu óc trống rỗng, một lát sau, hắn mới lấy lại phản ứng, đáp lại nụ hôn của cô, hắn hôn trúc trắc, ngây ngô, y theo bản năng của mình, hung hăng mút hôn triền miên chấm dứt, hai người hai má đều là lửa nóng, tim cũng bất quy tắc nhảy lên, bốn mắt nhìn nhau, đều bật Dật thế này đã hoàn toàn yên tâm, không cần băn khoăn điều gì nữa, quang minh chính đại nắm tay Liễu Nguyệt Ly trở về theo đường đi, Liễu Dật khóe miệng vẫn cong nhà, bà Liễu gần đây công việc bận rộn, sớm đã đi nghỉ ngơi, dì Trương đang ngồi xem tivi trông thấy hai người tay nắm tay trở về, trong lòng bà hiểu rằng hai người nhất định lại tiến thêm một bước .Mới vào cửa, Nguyệt Ly định thu hồi tay, Liễu Dật bất mãn trừng mắt nhìn Nguyệt lọt vào trong mắt dì Trương, cái trừng mắt này lại trở thành liếc mắt đưa tình của cặp tình nhân Trương cười hỏi "Xem phim trở về, có đói bụng không, nếu đói để dì đi chuẩn bị đồ ăn khuya."Nguyệt Ly vội đáp lại "Không cần đâu dì, con tắm rửa xong rồi đi ngủ luôn."Liễu Dật cũng nói với theo "Đúng vậy, dì Trường, bây giờ đã không còn sớm, dì tuổi tác đã lớn, không nên thức đêm, dì nghỉ ngơi sớm đi.""Ừ." Dì Trương mặt mày hớn hở trở về phòng. Tác giả Thể loại Ngôn Tình, Nữ PhụNguồn DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái FullSố chương 63Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, trọng sinh, báo thù, sủng, ngược tra nam thê thảmEdit An LiYêu nhau 7 năm, chung quy cũng không thể bách niên giai lão, bên nhau trọn đời. Bảy năm, cuối cùng cũng không thể tái hợp. Tình yêu của hắn chỉ dành cho người được cho là cao, thuần khiết đó. Cô nỗ lực níu kéo, nhưng cũng chẳng thay đổi được điều gì. Cô nghĩ mọi cách hại nữ chính, chỉ mong phá hư được tình yêu của bọn họ khiến cô trở thành nữ phụ ác độc. Vì tình yêu chân chính của hắn, hắn không để ý đến tình nghĩa nhiều năm giữa hai người, hãm hại cô khiến cô phải ngồi tù. Cuối cùng mới biết, người quan tâm cô nhất vẫn luôn ở bên cô bao năm qua mà cô không hề để ý đến. Dục hoả trùng sinh, cô phải bù đắp lại tiếc nuối của đời trước, trả thù những người đã thương tổn cô. Reads 204,873Votes 7,055Parts 63Complete, First published Jan 21, 2016Table of contentsTue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tue, Feb 9, 2016Tác giảÁi Tiễu Mễ Giáp Nội dungYêu nhau 7 năm, chung quy cũng không thể bách niên giai lão, bên nhau trọn đời. Bảy năm, cuối cùng cũng không thể tái hợp. Tình yêu của hắn chỉ dành cho người được cho là thanh cao, thuần khiết đó. Cô nỗ lực níu kéo, nhưng cũng chẳng thay đổi được điều gì. Cô nghĩ mọi cách hại nữ chính, chỉ mong phá hư được tình yêu của bọn họ khiến cô trở thành nữ phụ ác độc. Vì tình yêu chân chính của hắn, hắn không để ý đến tình nghĩa nhiều năm giữa hai người, hãm hại cô khiến cô phải ngồi tù. Cuối cùng mới biết, người quan tâm cô nhất vẫn luôn ở bên cô bao năm qua mà cô không hề để ý đến. Dục hoả trùng sinh, cô phải bù đắp lại tiếc nuối của đời trước, trả thù những người đã thương tổn cô. Edit An Li Số chương 63 chương Thể loại Hiện đại, trọng sinh, báo thù, sủng, ngược tra nam thê thảm Trong nhà giam người đàn ông bước chân trầm ổn, vững trãi đi đến nơi này. Hắn mặc một bộ âu phục nhãn hiệu nổi tiếng Dior, càng làm tôn lên dáng người thon dài, cao ngất của hắn, hắn đeo một cặp kính râm màu đen. Khuôn mặt hắn tuấn lãng yêu mị, nhưng thần sắc vô cùng lạnh ngồi xuống, chờ người đi lát sau, nữ cảnh sát dẫn một cô gái mặc quần áo tù nhân đi tới. Cô gái nhìn thấy người đàn ông này, đáy mắt có khiếp sợ, căm hận, thần sắc trở nên dị thường, nhưng rất nhanh, cô gái đã lấy lại bình tĩnh, đáy mắt khôi phục thanh tĩnh, không có 1 tia dao động."Cô có khỏe không?" Tiếng nói trầm thấp mang ý quan tâm truyền tới tai cô gái qua điện dù ở đây không có gương, nhưng cô cũng biết, giờ phút này, chắc chắn sắc mặt cô vô cùng tiều tụy, tóc tai tán loạn, nhìn không có một chút tinh thần nào, làm sao có thể nói là khỏe được? Huống hồ, trong nhà giam, tù nhân như cô làm sao có được đãi ngộ tốt như khi ở bên ngoài? Ngược lại, hắn một thân hăng hái, phấn chấn; cho dù hắn che giấu rất tốt, nhưng cô cũng biết, tâm tình của hắn chắc chắn vô cùng thư sướng, ôm được mỹ nhân về nhà, hắn chuẩn bị tổ chức hôn lễ vô cùng long trọng, rực rỡ; vợ sắp cưới lại đang mang thai, có thể nói là song hỷ lâm nở nụ cười yếu ớt "Nhờ phúc của anh, tôi tốt lắm."Người đàn ông kia nói "Nghe cô nói như vậy, tôi cùng Phương Phương cũng an tâm rồi."Đúng vậy, bọn họ phải an tâm rồi, nhìn cô bây giờ như thế này, làm sao còn có thể phá hư tình cảm của bọn họ?"Lúc nào kết hôn, chớ quên mời tôi uống một ly rượu mừng." Tâm sớm đã chết lặng, cho dù hắn nhắc tới Cố Phương Phương, muốn kích thích cô, cô cũng không còn tức sửng sốt, không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy, gật đầu "Nhất định.""Tốt, hôm nay anh đến thăm tôi có chuyện gì sao?" Khẩu khí* của cô có chút không kiên nhẫn.*khí phách, thái độ của một người toát ra thông qua lời cười nói "Đương nhiên là đến thăm cố nhân, sắp tới còn là người thân, nhân tiện mang vài thứ cho cô."Nói lời cảm tạ, cô lại hỏi "Còn có chuyện gì sao?""Nghe khẩu khí của cô, dường như là hy vọng tôi nhanh biến đi?" Hắn tự nhiên biết điều này, nhưng giả ngu hỏi. "Cô chán ghét tôi như vậy?""Tôi không chán ghét anh, lại càng không hận anh."Ngữ khí của cô toát ra như không chút nào để ý. "Chân thành mong ước anh cùng em họ tôi trăm năm hảo hợp, bạch đầu giai lão.""Cám ơn."Hắn vốn định chọc tức cô một phen, nhưng không thể tưởng tượng được cô lại bình tĩnh như vậy, thần sắc chẳng hề để ý, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút thất chung lâu như vậy, người đàn ông này, cô đã sớm hiểu rõ, hắn lòng dạ hẹp hòi, sao cô lại không biết? Nhìn trên mặt hắn hiện lên biểu tình có chút thất bại, cô thấy cao hứng vô cùng."Đúng rồi, còn hai tháng nữa Phương Phương sẽ sinh, cũng không thể sinh hoạt vợ chồng, anh giải quyết như thế nào?" Cô bỗng nhiên khó hiểu hỏi."Cô còn không biết sao?" Hắn nhíu mày."Biết rõ còn cố hỏi.""Nga, tôi quên mất, thiếu gì đàn bà vây quanh anh đâu nhỉ." Cô nghiêm túc nói "Anh như vậy, nếu Phương Phương đang dưỡng thai mà biết sẽ như thế nào?""Vợ mang thai, đàn ông bên ngoài tìm đàn bà giải quyết, vô cùng bình thường." Hắn nhún nhún vai, nói ra những lời kinh hãi với vẻ đương nhiên. Hắn luôn luôn trọng dục, không nhịn được phải tìm người giải quyết, cũng là chuyện thường kia cô vẫn luôn sống trong mộng do chính mình tạo dệt, sau khi vào tù, cô thanh tỉnh, đối với người đàn ông trước mắt cô hoàn toàn tuyệt vọng, hết hy vọng, nghe hắn nói như vậy, cô tin rằng, cuộc sống của hắn và em họ cô sau này sẽ vô cùng phấn khích."Ừ, cũng đúng." Cô gật gật đầu. "Chỉ cần không cho cô ấy biết là được.""Cho dù biết thì thế nào, tôi cũng sẽ dễ dàng dỗ được cô ấy." Hắn cười nói."Hóa ra đây là tình yêu của anh dành cho Phương Phương." Cô khẽ cười nói."Tình yêu của tôi ra sao, không cần cô đến nghi ngờ." Hắn nghiêm mặt nói "Nhưng còn cô ở nhà giam, phải biết chiếu cố chính mình.""Anh còn có thể quan tâm tôi?"Hắn khinh thường nói, trong mắt tràn đầy chán ghét "Bớt tự mình đa tình đi, nếu cô không phải là chị họ của Phương Phương, tôi cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn người như cô một cái.""Đúng vậy, tôi đương nhiên không thể bằng cô ấy rồi, ôn nhu thiện lương." Cô tự giễu cười. "Bất quá, chúng ta ở chung bảy năm, một chút tình cảm cũng không có sao?""Không có." Hắn trả lời sạch sẽ lưu loát. "Tôi không rảnh, không cần phải nghĩ những chuyện vô bổ đã qua."Quả thế, vừa rồi chỉ là cô lắm miệng hỏi thêm một câu, nhưng, cô tin rằng, hiện tại hắn luôn miệng nói yêu Phương Phương, nhưng chắc không đến vài năm, Phương Phương cũng sẽ gặp kết cục giống cô."Nhìn anh cũng nhìn rồi, đã không còn sớm, anh sớm trở về với Phương Phương đi." Hiện tại cô lười phải nhìn hắn, người đàn ông này, cô chỉ cảm thấy ghê tởm, cho dù khuôn mặt hắn đẹp đến yêu nghiệt, dáng người vô cùng chuẩn, đối với cô hắn cũng không lên được mặt ăn một lần đau khổ, cũng đã trưởng thành kia, có người nói, trải qua vấp ngã con người ta sẽ lột xác trưởng thành, hiện tại cô đã thấm thía điều này."Được, cô bảo trọng." Hắn đối với cô cũng thật sâu chán ghét, năm đó, đã cùng cô nói rõ , còn cố tình không ngớt dây dưa làm phiền hắn, thậm chí còn ác ý muốn phá hư tình yêu của hắn cùng Phương Phương, làm sao hắn có thể tha thứ cho người đàn bà ác độc như vậy?"Ừ, thuận buồm xuôi gió." Nói xong đã mất tích không còn thấy bóng lại phòng giam của mình, cô nhắm mắt lại, nhớ lại những ngày đã qua, có hạnh phúc ngọt ngào, cũng có thống khổ, nhưng tất cả, đều đã biến mất theo thời ngày sau, lại có người đến thăm nhìn thấy người bên kia tấm thủy tinh, Liễu Dật nhẹ nhàng hô lên, đáy mắt có một mảnh tình ý mà Liễu Nguyệt Ly nhìn không hiểu "Chị Nguyệt Ly."Liễu Nguyệt Ly nhìn em trai thành thục ổn trọng trước mắt, nức nở nói "Em trai, ba mẹ có khỏe không?"Suy nghĩ một chút, Liễu Dật nói "Ba mẹ vẫn tốt, thân thể vẫn cường tráng.""Vậy Hạ Thần đồng ý cho ba mẹ mượn tiền sao?" Liễu Nguyệt Ly kích động hỏi. Lúc trước, cô đi cầu xin hắn, hắn nói hắn sẽ lo chuyện này, hiện tại đã trôi qua lâu như vậy, không biết tình huống thế nào."Chị, chị yên tâm, ba đã có biện pháp." Liễu Dật an ủi nói "Quan trọng nhất là chị đó, chị phải sống tốt, điều ba mẹ lo lắng nhất là chị.""Nhưng số tiền đó không phải là con số nhỏ." Lúc trước, nếu không cùng đường, cô tuyệt đối sẽ không cầu xin người đàn ông kia, thân thích bằng hữu đã biết, còn không thể giúp đỡ nữa là? "Em gạt chị, baba căn bản không có biện pháp."Cô rống lên một Dật trầm mặc một lát, gật gật đầu. Cô ấy trí tuệ như thế, nhưng lại bị người đàn ông kia đùa bỡn trong tay. Tình cảm che mờ mắt hai mắt, làm cho cô ấy quên hết mọi chuyện."Thực xin lỗi." Nước mắt cuối cùng nhịn không được chảy xuống, cô khóc thảm thiết "Chị thực xin lỗi ba mẹ.""Chị, chuyện này không phải là do chị sai." Liễu Dật ôn nhu nói "Ba mẹ không hề trách chị.""Nhưng chị tự trách chính mình, em trai, về sau em phải chăm sóc ba mẹ thật tốt." Liễu Nguyệt Ly thấp giọng nói "Chị không còn mặt mũi nào gặp lại hai người.""Chị, chị không nên suy nghĩ bậy bạ, ba mẹ thật sự không trách chị." Liễu Dật nói nghiêm túc. "Chị phải sống tốt, nếu chị cảm thấy có lỗi với ba mẹ, phải càng thêm bảo trọng sức khỏe, chờ sau khi ra tù, lúc đó hãy hiếu kính ba mẹ thật tốt."Liễu Nguyệt Ly nghe xong những lời này của em trai, gật gật đầu "Chị sẽ." Em trai cô nói đúng, cô không thể làm cho chính mình đau khổ suy sụp được. "Nguyệt Ly, em chờ chị." Liễu Dật bình tĩnh nhìn Liễu Nguyệt Ly, thần sắc kiên định, trịnh trọng nói."Em là người đàn ông tốt, tương lai sẽ có một cô gái đáng giá được em yêu, chị không đáng. Chiếu cố tốt ba mẹ, chị phải đi rồi." Nói xong, xoay người rời đi. Thể xác và tinh thần sớm đã bị tàn phá không chịu nổi, không còn sức lực đi yêu, Liễu Dật là người đàn ông tốt đẹp như vậy, đáng giá có được người con gái tốt hơn cô bóng dáng Liễu Nguyệt Ly đi xa, Liễu Dật càng thêm kiên định với tín niệm của chính mùa hè, trời nắng gay gắt, không khí khô nóng vô cùng, lao động một ngày trở về, ăn cơm xong, mọi người đều nằm ở trên giường nghỉ rạng sáng, sương khói nồng đậm khiến mọi người trong nhà tù phải tỉnh dậy, nhìn đến bên ngoài lửa bốc đầy trời, mọi người hô to cứu hoả, rầm rập thanh âm gõ cửa phòng vang vì nhà tù cũng không có thiết bị phòng cháy đầy đủ, thình lình xảy ra cháy lớn làm người ta trở tay không kịp, nữ cảnh sát chỉ huy nhân viên cứu hoả, nhanh chóng dập lửa, nhưng dù sao thiết bị không đầy đủ, căn bản không có hiệu quả lửa nhanh chóng lan tràn, cháy tới chỗ phòng giam của Liễu Nguyệt Ly, tất cả mọi người tề tập ở cửa phòng giam hò hét, hy vọng có cảnh quan mở cửa, lúc này, hầu hết mọi người đi cứu hỏa, căn bản không có ai rảnh bận dù thét đến khàn khàn cổ họng, như trước vẫn không có người thời điểm mọi người tuyệt vọng, bọn họ thấy nhân viên cứu hỏa chạy đến, nhìn thấy tình huống này, lập tức có người đi gọi nhân viên trông coi mở cửa, để mọi người rời xa đám Nguyệt Ly thừa dịp cục diện đang hỗn loạn vì đám cháy lớn, lặng lẽ rời đi, đi ra với tình hình trông coi trong nhà giam, Liễu Nguyệt Ly cũng không quen thuộc, chỉ dựa theo trực giác đi về phía là một cơ hội, cô phải gặp lại ba mẹ một lần. Lúc em trai cô đến, y theo tình yêu thương ba mẹ dành cho cô, làm sao hai người có thể không đến? Rõ ràng là đã xảy ra chuyện, không muốn để cô lo sau một mảnh biển lửa, cô bất chấp tất cả, chỉ muốn gặp ba mẹ một lần. Chỉ có duy nhất tín niệm đó trong đầu, cô thật cẩn thận né tránh tuần tra bảo vệ, đến khi thấy cửa nhà giam, cô thoáng nhẹ nhàng thở ra một tránh trong một góc âm u, chăm chú nhìn tình huống bên phút này, đại bộ phận mọi người đi cứu hỏa, chỉ có một người canh giữ. Cô suy tư một lát, đã có mưu chạy tới, thở hồng hộc nói với người bảo vệ "Cứu mạng —— "Người bảo vệ mặt không chút thay đổi nói "Chuyện gì?""Có một người ở cùng phòng tôi bị bỏng , xin anh cho phép tôi gọi điện thoại kêu xe cứu thương."Liễu Nguyệt Ly điềm đạm đáng yêu nói."Được, cô đi theo tôi."Liễu Nguyệt Ly đi theo sau người bảo vệ, thời điểm đi tới cửa, cầm lấy băng ghế, lấy hết sức lực từ khi bú sữa mẹ đến nay đập cái ghế vào ót của đó, Liễu Nguyệt Ly vội vàng chạy ra bên đi ra, Liễu Nguyệt Ly cũng không biết rõ phương hướng, chỉ bằng một cỗ tín niệm, ra sức chạy về phía thứ nhất cô phải làm là thay bộ quần áo tù nhân này ra, nhưng nhà giam ở vùng ngoại thành, không có một bóng người, cho dù có, cô cũng không thể hỏi mượn quần áo người không biết bao lâu, theo ngọn đèn đường rốt cục cô cũng nhìn thấy một nhà, quần áo phơi ở sân phía sau nhà, cô dùng sào trúc móc lấy một bộ quần áo, cũng chẳng quản quần áo có ẩm ướt hay không, nhanh nhẹn chạy một giờ, Liễu Nguyệt Ly đã thở không ra hơi, ngồi ở ven đường nghỉ không dám nghỉ ngơi lâu lắm, tiếp tục chạy về phía cục ở thời điểm hừng đông, cô đến nội thành, vận khí của cô vô cùng tốt, đến thành phố cô vẫn chạy như trước, bởi vì cô rất nóng vội, khẩn cấp muốn đến gặp ba ở một ngã tư đường, 2 làn đường đều đang có đèn đỏ, một người lái xe bởi vì mệt nhọc không nhìn thấy, hơn nữa buổi sáng cũng rất ít xe, hắn cũng không có chú khi một người tự nhiên chạy ra giữa đường, hắn muốn phanh xe cũng không phanh kịch đã xảy Nguyệt Ly nằm trong vũng máu, miệng lẩm bẩm những câu sám hối với ba mẹ, nếu có kiếp sau, con vẫn nguyện ý làm con gái của ba mẹ.

nhật ký báo thù của nữ phụ